Thứ Ba, 24 tháng 1, 2017

Phúc họa đi liền nhau, biết đâu tương lai sẽ có sự thay đổi bất ngờ xảy đến?

25/1/2017 Hãy tin làm phúc ắt được đáp đền.


Đừng nên vội vàng tìm câu trả lời cho cuộc sống



Đừng nên vội vàng mong muốn cuộc sống sẽ cho bạn biết hết các câu trả lời,


Đôi khi, bạn cần phải kiên nhẫn chờ đợi.

Cho dù nếu bạn hướng vào một cái hang động mà hét lên, cũng cần đợi một lúc, mới cảm nhận âm thanh vọng lại.

Cũng có nghĩa là cuộc sống sẽ cho bạn đáp án nhưng sẽ không cho bạn biết tất cả ngay lập tức.

Thực tế, tuổi tác là một “cái cây cổ thụ chằng chịt,” còn sinh mệnh, lại là một con chim non bay vào bay ra. Nếu như có một ngày, trong cuộc sống của bạn gặp phải những phong ba bão táp, và bạn không thể chịu đựng được nữa, vậy thì, mong bạn hãy biết chờ đợi….

Mọi việc đều là sự an bài tốt nhất

Khi bạn đang gặp phải những nghịch cảnh,

Mà cảm thấy mọi việc đều không tốt,

Tình yêu, công việc, sự nghiệp, lý tưởng đều tan thành mây khói.

Trong tâm thấy tuyệt vọng vô cùng,

Vậy bạn hãy thử thay đổi một chút cách nhìn nhận các vấn đề, 

rồi tự nhủ với bản thân: “Tất cả đều đã có an bài tốt nhất!”



Phúc họa đi liền nhau, biết đâu tương lai sẽ có sự thay đổi bất ngờ xảy đến?


“Tất cả đều đã có an bài tốt nhất”

Không nên phiền muộn, không nên chán nản,

Càng không nên chỉ nhìn vào khoảng thời gian tồi tệ này.

Hãy biết nhìn xa trông rộng, để mở mang tầm mắt

Không nên ân hận, càng không nên oán trời trách người,

Luôn lạc quan, cố gắng, tin rằng ông trời sẽ không tuyệt đường của người tốt.



Thứ Tư, 18 tháng 1, 2017

Tiếp tục thiện nguyện ngay 18/01/2017

Gieo mầm yêu thương, chia sẻ cùng con (Bé Tin)..

Chiều mẹ chạy về, con lại tíu tít với lời Mẹ hứa sẽ mua món quà con thích. Hai mẹ con dạo qua chợ, trước hết vẫn ưu tiên cho con về món quà.. sau đó hai mẹ con lại xuất phát với hành trình thiện nguyện, từ 7h00 đến 9h45 là xong.. Gặp lại các Cô chú có người Mecon đã gặp lần 1, lần 2..  nhưng hầu như mỗi lần đi là gặp các cô chú khác.. nhưng đều có cùng hoàn cảnh chung, không nhà, không cửa, không người thân.. nhìn các cô chú thương lắm, có người nói không nghe rõ tiếng.. có lúc Tin bảo: Nhìn bà tội quá, con muốn khóc luôn Mẹ...!

- Ôi, con trai ❤



Có cả các cô cứ lang thang nơi thành thị với chút hy vọng tìm sống qua ngày.. các cô bảo ngoài quê lũ lụt mất mùa, nên đành vào đây lang thang tạm sống qua ngày..

Mẹ ước mong, mọi việc ổn chút.. mẹ sẽ cố gắng gom góp nhân thêm ngày đi thiện nguyện này mỗi ngày một nhiều hơn, để giúp các cô chú qua một đêm có chút phần ăn nho nhỏ, một vài hộp sữa ấm áp qua buổi để có một giấc ngủ ngon.. và một vài chiếc bánh lót dạ điểm tâm khi bụng có cồn cào..
Vậy đó.. cuộc sống sao éo le quá.. Xung quanh đó các Quán Nhậu vẫn tấp nập.. ồn ào tiếng cười đùa, tiếng hô hào..  đâu đó vẫn còn có những ánh mắt dõi theo với chút hy vọng được sự sẻ chia..!!

Thứ Ba, 17 tháng 1, 2017

Chut đổi thay..

Mẹ luôn mong một điều ước nho nhỏ, sống hài hòa và sẵn sàng sẻ chia với những hoàn cảnh khó khăn hơn mình, mong mình luôn có đủ lực và mỗi ngày một đỡ chút âu lo hơn, để Mẹ cùng con được chút cơ hội trên con đường thiện nguyện nho nhỏ, nhưng cũng đủ ấm cho một vài hoàn cảnh các cô, chú.. mà hai Mecon có duyện gặp .. những lúc nào có thể là hai Mẹ con lại xuất phát..
Mẹ mong con trai Mẹ luôn giữ mãi ước mong này: Bé Tin của Mẹ nhé!



Thứ Năm, 12 tháng 1, 2017

Các bạn của Mẹ thời học sinh




.. đăng để kỷ niệm

Thứ Ba, 10 tháng 1, 2017

Sự khởi đầu....thiện nguyện nho nhỏ (Tập cho con biết cách chia sẻ để sống tốt hơn)

Hôm nay ngày 07/01/2017 là lần thứ 3 hai Mẹ con mình khởi sự phát tâm làm 1 chuyến thiện nguyện trên địa bàn Q.Bình Thạnh nơi có nhiều người dân lao động tứ xứ... các Bác chạy xích lô.. Các Bác, cô, chú, dì, đã lớn tuổi.. nhìn thương lắm,.. Mẹ cũng chỉ mong sao góp thêm chút chân tình bằng một phần ăn nhỏ: Một hộp cơm, có khi là Cháo.. một lốc sữa và vài chiếc bánh .. cho ấm lòng các Bác, cô chú, dì có một buỏi tối được ngủ ngon giấc....
 Các Bác thấy hai Mẹ con đến là vui lắm, Bác còn hỏi: Con đi từ nhóm nào vậy, hay tự đi, con đi vào giờ nào? ngày nào ? nghe Bác hỏi dồn dập mà thương, Mẹ bảo: Dạ, hai mẹ con con tự cá nhân đi thôi ạ! và khoảng một tuần hai Mecon con đi một lần.. bác liền bảo: Giá như ngày nào con cũng đi thì đỡ cho Bác biết mấy..!!! Nghe Bác nói thật xót xa " Mẹ cũng mong đc như thế lắm, nhưng thật sự Mẹ không đủ lực"

 Mẹ đặt một bình NƯỚC UỐNG MIỄN PHÍ, cầu mong sao đc mãi mãi bền lâu để góp một phần, được chia sẻ một phần dành cho những người dân lao động chút tấm lòng thiện nguyện..


Bác vá xe bên đường thật thương, không người thân thuộc, Bác bảo đã gần 20 năm Bác cư ngụ màn trời chiếu đất tại đây "Trên đường ĐIỆN BIÊN PHỦ - Q.B.THẠNH " có người thương đã giúp Bác cho Bác mượn vốn để mua Máy Bơm xe tạm sống qua ngày, Mẹ đã giúp Bác trả xong vốn mua Máy, và lâu lâu dấm dúi cho Bác ít tiền tạm qua ngày tháng.. Mẹ mong sao sau này Mẹ có thêm vốn,..Mẹ sẽ giup đc nhiều hoàn cảnh như thế này.. và ngày càng nhân rộng ngày đi thiện nguyện như thế này dc nhieu hon... Thay cho Bác chiếc ghế ọp ẹp. khập khiễng bằng một chiếc ghếchắc chắn hơn để Bác có chỗ dựa và ngả lưng cho vững vàng, hai Mẹ con lại tiếp tục cuộc hành trình..

Nghe bác tâm sự mà xót xa,

Hihi... Hai mẹ con cứ lăng xăng,.chạy tới, chạy lui,.. đi tìm các đối tượng "mến yêu" này đây !!!